( Thân tặng bạn Nguyễn Mạnh Cường + Bản Étude này làm tôi nhớ lại những năm 80 , thời sinh viên nghèo khó của mình )
Giữa đêm khuya một mình anh ngơ ngác Bỗng lạ lùng nhớ những bước chân xưa . Nhớ buổi chiều dài quay quắt những cơn mưa Nhìn bóng đổ trên ánh đèn vàng vọt .
Tách cà phê đen cứ rơi rơi từng giọt Nào có uống đâu sao thấy đắng bờ môi ? Khói thuốc mênh mông bao phủ mãi không thôi Và cô đơn vẫn cứ như lời nguyền dai dẳng .
Kén tằm trong anh với nỗi buồn sâu lắng Mãi cuộn tròn theo ngày tháng dần qua Để đêm về anh chất nỗi xót xa Suy niệm , đắm chìm như tín đồ sám hối .
Bước chân ai vẫn nhịp đều trên lối Những con đường xưa rơi rụng hoa vàng Thoảng hương bay trong cơn gió nhẹ nhàng Anh cứ ngỡ mùi tóc em thơm ngát .
Còn đâu nữa những lời ca tiếng hát Anh đã từng nghe với rung động con tim Nỗi khát khao cung bậc ở trong em Cứ tuôn chảy không khi nào cạn kiệt .
Tuổi hoa niên một thời sao thấm mệt ? Gặp gỡ khúc quanh bao ngã rẽ rối bời Anh đứng lại bàng hoàng rồi tự hỏi : Có nhiều nữa không , những bi kịch cuộc đời .
Khi nỗi đau không thể cất thành lời , Khi cô độc bủa vây anh muôn trùng cơn sóng, Em đã đến như nhiệm mầu cuộc sống Như giọt nước hiếm hoi trong sa mạc tình người .
Xin cám ơn em và cám ơn cả cuộc đời Đã cho anh được một lần vơi cơn khát . Dẫu vẫn biết rằng khi con tim tan nát Những vết chai sần còn lưu lại khó phai .
Nhưng Thượng Đế lòng lành đã gửi ánh ban mai Cho tâm hồn anh tươi tắn sau những cơn giông bão . Em là hiện thực không chút gì huyền ảo Tình ơi ! bước chân xưa anh đã có em rồi .
Nơi em gặp anh, có cơn mưa của mùa se duyên kết tóc. Có những phút chạm môi mê đắm. Có những buổi chiều ngược phố tìm nhau. Dìu nhau qua những tháng năm mơ mộng đong đầy vành nón, dìu nhau qua cuộc tình mong manh. Những chiếc lá vàng rơi dan díu với thời gian đến mài mòn đá sỏi. Những kỷ niệm mềm trong nhẹ lướt tim người…
This comment has been removed by the author.
ReplyDeleteNHỚ NHỮNG BƯỚC CHÂN XƯA .
Delete( Thân tặng bạn Nguyễn Mạnh Cường + Bản Étude này làm tôi nhớ lại những năm 80 , thời sinh viên nghèo khó của mình )
Giữa đêm khuya một mình anh ngơ ngác
Bỗng lạ lùng nhớ những bước chân xưa .
Nhớ buổi chiều dài quay quắt những cơn mưa
Nhìn bóng đổ trên ánh đèn vàng vọt .
Tách cà phê đen cứ rơi rơi từng giọt
Nào có uống đâu sao thấy đắng bờ môi ?
Khói thuốc mênh mông bao phủ mãi không thôi
Và cô đơn vẫn cứ như lời nguyền dai dẳng .
Kén tằm trong anh với nỗi buồn sâu lắng
Mãi cuộn tròn theo ngày tháng dần qua
Để đêm về anh chất nỗi xót xa
Suy niệm , đắm chìm như tín đồ sám hối .
Bước chân ai vẫn nhịp đều trên lối
Những con đường xưa rơi rụng hoa vàng
Thoảng hương bay trong cơn gió nhẹ nhàng
Anh cứ ngỡ mùi tóc em thơm ngát .
Còn đâu nữa những lời ca tiếng hát
Anh đã từng nghe với rung động con tim
Nỗi khát khao cung bậc ở trong em
Cứ tuôn chảy không khi nào cạn kiệt .
Tuổi hoa niên một thời sao thấm mệt ?
Gặp gỡ khúc quanh bao ngã rẽ rối bời
Anh đứng lại bàng hoàng rồi tự hỏi :
Có nhiều nữa không ,
những bi kịch cuộc đời .
Khi nỗi đau không thể cất thành lời ,
Khi cô độc bủa vây anh muôn trùng cơn sóng,
Em đã đến như nhiệm mầu cuộc sống
Như giọt nước hiếm hoi trong sa mạc tình người .
Xin cám ơn em và cám ơn cả cuộc đời
Đã cho anh được một lần vơi cơn khát .
Dẫu vẫn biết rằng khi con tim tan nát
Những vết chai sần còn lưu lại khó phai .
Nhưng Thượng Đế lòng lành đã gửi ánh ban mai
Cho tâm hồn anh tươi tắn sau những cơn giông bão .
Em là hiện thực không chút gì huyền ảo
Tình ơi ! bước chân xưa anh đã có em rồi .
Volver a creer
Trần hồng Cơ
20/06/2012
Nơi em gặp anh, có cơn mưa của mùa se duyên kết tóc. Có những phút chạm môi mê đắm. Có những buổi chiều ngược phố tìm nhau. Dìu nhau qua những tháng năm mơ mộng đong đầy vành nón, dìu nhau qua cuộc tình mong manh. Những chiếc lá vàng rơi dan díu với thời gian đến mài mòn đá sỏi. Những kỷ niệm mềm trong nhẹ lướt tim người…
ReplyDeleteThat la lang man. Cam on ban Anonymous. NMC
Delete