.......
đưa tay chắn giữ từng rung động
hệt như cơn địa chấn trá hình
tình yêu len lỏi vào giấc mộng
dù lòng khẽ dặn hãy làm thinh
.....
(Khi Trái Tim Bắt Đầu Đáng Nghi)
http://ntuongvi.wordpress.com/2011/08/24/trai-tim-dang-nghi/
Vân Nam
http://ntuongvi.wordpress.com/2011/09/09/mayphuongnam/
mây trắng trôi về phương nam
lãng đãng tình yêu… đầy vơi nỗi nhớ…
bên này bên kia
phải đâu là ngăn cách!
mây trắng bay về phương nam
không ai hiểu, chỉ anh và em hiểu…
.....
Bài Khiêu Vũ Đầu Tiên
http://ntuongvi.wordpress.com/2011/08/29/bai-khieu-vu-dau-tien/
ở một nơi rất đông người
em chỉ nhìn thấy anh
giữa không gian đầy màu sắc và âm thanh
tiếng thở của thời gian
cái nắm tay vụng về
và ngập ngừng ánh mắt…
ở một nơi rất đông người
ta chỉ nhìn thấy nhau
từ bài khiêu vũ đầu tiên
giữa chúng mình đã cháy lên ngọn lửa
để mãi mãi về sau
còn trong nhau một điều day dứt…
Thơ TV cũng có nhiều nhạc tính vì chất chứa nhiều giai điệu như bài thơ Guốc Tím...
Có phỏng vấn, TV cũng cho một số ít info về nàng.... nhu la:
Thích nghe nhạc Pháp, văn Pháp ngay ở trong nhạc thường rất lãng mạn.
Làm thơ từ hồi nào không nhớ....
Đọc sách tiếng Pháp (cũng là vì thích văn chương Pháp lãng man).
Xin mời độc giả thưởng thức thơ của Tường Vi...
GUỐC TÍM
http://ntuongvi.wordpress.com/2010/10/23/guoctim/
guốc tím ngày xưa thơ mộng
sớm mai cỏ lá ngẩn ngơ
ơi con đường dài đi học
một thương, hai nhớ, mười chờ
guốc tím làm hai phố nhỏ
tương tư, kẻ đón người đưa
tóc rối tìm vai mắc cở
sợi quên sợi nhớ cũng thừa
guốc tím rủ nhau ra phố
gót hồng theo đất trổ hoa
đôi tà hương bay với gió
chiều nghiêng, nắng biếc nhạt nhòa
guốc tím một thời đi học
lê mòn từng bước thấp cao
ghế đá in từng kỷ niệm
lỡ mai đời sống chắt chiu
bây giờ tặng nhau guốc tím
bụi thời gian màu lãng quên
thương từng đường vân guốc mỏng
tìm quanh …ơi dấu chim khuyên !….
tường vi
(2001)
Ngày, Khi Xa…
http://ntuongvi.wordpress.com/2010/08/29/ngay-khi-xa
yêu lơ đãng cho ngày xanh cỏ biếc
yêu đậm đà cho trời đất hoan ca
hai góc phố là trăng sao biền biệt
yêu ngại ngần rồi cũng phải chia xa
trăng đáy nước vỡ tung ôm lòng phố
em dòng sông khao khát một đợi chờ
khua bóng nước chở về tim nỗi nhớ
bởi dịu dàng là những buổi tiễn đưa
con mắt vẫn đăm đăm triền dốc thả
ơi con đường hun hút dấu chân quen
ngày chếnh choáng khép dần theo hơi thở
trên tay người tình nhen nhúm đã lên
rồi cũng sẽ qua mau ngày rất hạ
mắt rất thu, vùng tóc gió sang mùa
ngày, khi xa, mây trùng vây hối hả
và đất trời ray rứt một cơn mưa…
-tường vi
NMC(09/2011)