Bùi Giáng Bốn Mùa

Bùi Giáng Bốn Mùa  --- thơ PHẠM THIÊN THƯ

Nhà thơ Bùi Giáng









Ta thấy anh là – con dế điên

Cả mùa xuân – hát giữa thanh thiên

Mùa xuân hoa cỏ vương đầy sách

Anh ném thơ ca – xuống võng thiền



Ta thấy anh là – con dế què

Suốt mùa hạ thẫm – hát im nghe

Anh chưa nhảy khỏi bờ nhân ngã

Lại ném tồn sinh tím vỉa hè.



Ta thấy anh – là dế sương mù

Hát ca ẩm ỉ suốt mùa Thu

Anh mơ hồ cả đêm xòe nguyệt

Vàng cả Kim Cương mở lối tu.



Ta thấy anh là dế nội đồng

Lẫn vào hương cỏ hát mùa Đông

Anh sai ngôn ngữ như phù thủy

Ngôn ngữ đè anh xuống cõi không



Ta với anh – cùng Dế Đá trời

Thượng đế cầm râu ngoáy ngoáy chơi

Chọi với hư vô đầu trụi tóc

Tìm trong đá tảng – cái chơi vơi

PHẠM THIÊN THƯ

NMC : Lần cuối thấy nhà thơ Bùi Giáng nhảy múa ở đường Tự Do những năm 79 -80.



Tôi thấy anh là con dế vui
Khóc cười nhảy múa thật dễ coi
Mang bao tiền kiếp vào nhân dáng
Rồi cũng cho xong một kiếp người

Tôi thấy anh là con dế buồn
Quay vòng trong mảnh đất cỏn con
Muốn bay vượt khỏi vòng hư ảo
Khi tỉnh,Khi mơ giữa sóng cuồng

Tôi thấy anh là con dế mèn
Khóc cười trên, sự thế đảo điên
Thơ tỉnh, thơ điên, sầu buông tiếng
Vọng tiếng bay xa khắp mọi miền

NMC
09/03/2011