Tháng Tư buồn thiu
Ta nhớ mãi không quên
Dù đã bao năm xa xứ
Vẫn còn đây
Sầu đọng nỗi niềm
Nhớ tháng tư xưa
Những chiếc T54 gầm rú
Tiến vào Sài Gòn
Với lá cờ đỏ như máu
Cán nát lên Đôc Lập Tự Do
Với những Công An, Bộ đội
Xua đuổi người đi Kinh Tế Mới
Đấy ải nguời vào những trại tập trung
Để Cha phải xa con vợ phải xa chồng
Tạo nên bao nổi oan khiên chồng chất
Bao cảnh cửa nát nhà tan
Bao kẻ chết trong rừng thiêng nước độc
Rồi hàng ngàn người lủ lượt kéo nhau đi
Bỏ lại quê hương bò cả ruộng vườn
Bỏ cả cha mẹ, anh em, vợ chồng
Để tìm một nơi có Tự Do thật sự
Không còn nỗi sợ hãi bị kiểm kê, đấu tố
Bị bắt vào ban đêm
Hay phải bị nhét nhồi với chủ nghĩa vô thần Mác xít Lê Nin
Không còn được nói thật những điều mình đang nghĩ
Dù có người đã bỏ mình trên biển
Hay chết trên những con đường bộ kinh hoàng khi cố rời khỏi Việt Nam
Kể từ một chín bảy mươi lăm
Tôi đón Tháng Tư trong nổi sầu day dứt
Lệ đã rơi
Khi nhớ tới những người đã ra đi
Những người lính VNCH oai hùng đã chiến đấu đến nhửng phút cuối cùng
Để bảo vệ miền Nam Tự Do
Và càng thấy sót xa hơn khi thấy quê hương mình
Từng bước một lọt vào tay kẻ "LẠ"
Ôi đất nước con người Việt Nam
Với dòng máu oai hùng
Tại sao không cùng nhau vang tiếng lên
Mà nay sao phải cam đành im lặng
Ta sẽ biến nỗi đau thành hành động
Tranh đấu để bảo tồn những gì của đất nước ta
Để không còn kẻ xâm lăng ở mọi vùng đất nước
Để Tháng Tư sẽ không còn là Tháng Tư đen
Trong trí nhớ và suy tư của toàn con dân Việt
NTB(30/4/2012)