Trần Hồng Cơ
Tôi yêu nàng thuở đầu xanh tuổi trẻ ,
Một mối tình thơ không chút muộn phiền .
Chẳng so đo , đâu tính toán bạc tiền ...
Mà cây tình ấy vẫn đơm hoa kết trái .
Chúng ta chỉ hẹn hò nhưng chưa hề áy náy ,
Có hề chi hai ánh mắt đợi chờ ?
Bàn tay nào thơm mùi mực viết học trò ,
Đã nắn nót thả câu thơ sai vần và lỗi nhịp .
Những sáng tinh mơ trên con đường đi học ,
Nàng vẫn bên tôi thủ thỉ nỗi ước mơ .
Không cô đơn khi lỡ bước lúc bơ vơ
Tuổi còn bé nên tôi chẳng biết gì để nói .
Những lúc học hành mệt nhoài buổi tối
Nàng ngồi bên khung cửa sổ đầy hoa
Mỉm nụ cười lặng lẽ
dưới đôi cánh ánh sao sa
Tôi như thấy trái tim bừng sống lại .
Rồi thời gian trôi đi ,
cuộc đời gió bụi .
Những cơn lốc xoáy
giật tung từng mái ấm gia đình .
Tôi đánh mất tình nàng trong cuộc mưu sinh ,
Để tồn tại trong hành trình đầy khắc nghiệt .
Bạn có biết không ?
Ôi cái đói cồn cào trong da thịt
Những lúc xé lòng thèm khát được ăn no .
Làm thế nào để giữ mối tình thơ ?
Đành rơi nước mắt chia tay người yêu cũ .
Chỉ cần ít thôi một đôi điều là đủ ,
Tôi vẫn cô đơn nhưng không thể đợi chờ .
Trái tim quen kiêu hãnh nay đã hững hờ ,
Nàng vắng bóng rồi tôi cũng cúi đầu im lặng .
Bàn tay ấy nay cầm viên phấn trắng ,
Quên mất đi những nét bút ngày xưa .
Không còn nhịp thở thổn thức những vần thơ
Không còn tìm được tình nàng trong trang giấy .
Rồi một đêm khuya ngồi suy nghĩ một mình
bóng dáng người xưa bỗng tràn đầy trong ký ức .
Sao tôi vẫn thấy nàng .
Phải , nàng thơ vẫn sống trong hiện thực .
Sau những nhọc nhằn vất vả cuộc mưu sinh .
Tôi vẫn nắm được tay nàng ,
tình thơ ơi với đôi tay sần sùi cơm áo .
Sớm mai nghe tiếng chim trong vườn ,
15/09/2011
11:53 PM