Độc Hành
















Ta sẽ làm thơ yêu cuộc đời
Không yêu ai nữa, chỉ mình thôi
Không còn đau khổ, không vương vấn
Không còn thầm nghĩ chuyện lứa đôi

Ta sẽ trải lòng ra với mọi người
Để tình bay khắp mọi phương trời
Không còn mơ đắm say ai nửa
Để khỏi phải buồn nhớ xa xôi

Thôi thế từ nay hết giận hờn
Không còn mơ mộng với ghen tuông
Không còn chung bước trên muôn lối
Chỉ còn riêng bóng của mình tôi

Nguyễn Mạnh Cường


(California, 02/26/2011)




Ta vốn dòng thơ giữa cuộc đời

Ban trải lòng ra mãi không thôi

Như nước sông trôi nào vương vấn

Lòng trong thanh thản giữa bờ đôi



Ta mãi dòng thơ với muôn người

Mười phương tận tận cõi ngút trời

Hư không diệu niệm, niệm chi nữa

Thoảng như mây gió về xa xôi



Thôi nữa làm chi vướng giận hờn

Tâm không nào vọng tưởng ghen tuông

Chân vẫn nhẹ bước đều muôn lối

Chỉ một lộ trình trải lòng tôi



MINH CHÂU