Đông Cảm
















Mùa đông đã đến lạnh lùng
Tuyết bay phủ trắng trên vùng núi cao
Đâu đây tiếng nhạc xôn xao
Gió qua khung cửa buồn sao mà buồn



Lại nghe tiếng trống dập dồn
Say trong men nhạc quay cuồng thâu đêm
Chợt khi tỉnh giấc trong đêm
Ai hay, ai biết niềm riêng một mình

Nguyễn Mạnh Cường

(California, Đông Chí 2011)

Thơ Hoạ from nữ sỉ Minh Châu

Cảm đông sang gió lạnh lùng
Tuyết đan thành áo trắng cùng núi cao
Vẳng nghe thanh nhạc xôn xao
Lòng sao tê tái trầm vương u buồn

Trống sang canh nhịp dập dồn
Hồn say men nhạc tim dồn đêm đêm
Choàng tỉnh đã quá nửa đêm
Nào ai hiểu thấu sầu riêng nỗi niềm

MC

Độc Hành
















Ta sẽ làm thơ yêu cuộc đời
Không yêu ai nữa, chỉ mình thôi
Không còn đau khổ, không vương vấn
Không còn thầm nghĩ chuyện lứa đôi

Ta sẽ trải lòng ra với mọi người
Để tình bay khắp mọi phương trời
Không còn mơ đắm say ai nửa
Để khỏi phải buồn nhớ xa xôi

Thôi thế từ nay hết giận hờn
Không còn mơ mộng với ghen tuông
Không còn chung bước trên muôn lối
Chỉ còn riêng bóng của mình tôi

Nguyễn Mạnh Cường


(California, 02/26/2011)




Ta vốn dòng thơ giữa cuộc đời

Ban trải lòng ra mãi không thôi

Như nước sông trôi nào vương vấn

Lòng trong thanh thản giữa bờ đôi



Ta mãi dòng thơ với muôn người

Mười phương tận tận cõi ngút trời

Hư không diệu niệm, niệm chi nữa

Thoảng như mây gió về xa xôi



Thôi nữa làm chi vướng giận hờn

Tâm không nào vọng tưởng ghen tuông

Chân vẫn nhẹ bước đều muôn lối

Chỉ một lộ trình trải lòng tôi



MINH CHÂU

Mộng Mơ



Bé biết làm thơ tự bao giờ?

Chắc là từ thưở, mộng và mơ

Làm bao chàng trẻ, tim vương vấn?

Say đắm mong chờ, áo tiểu thơ


HHL


Mơ Xuân














Xuân đã đến rồi phải không em?
Vạt nắng lung linh chiếu qua thềm
Hoa mai, đào nở đua khoe sắc
Hạt nắng nào trong như mắt em


Xuân đã đến rồi bên áo hoa
Xuân mang tươi thắm đến muôn nhà
Hồn Xuân rực rở theo mây gió
Mang nổi niềm riêng em với ta


Em như tiên nữ lạc trần gian
Nhịp bước du xuân với cung đàn
Anh chàng thi sỉ, thơ và rượu
Được bước bên em, giấc mộng vàng





Nguyễn Mạnh Cường
(California, 02/07/2011)

RA ĐI

Năm xưa tôi phải ra đi
Bỏ đi ở lại những gì tôi yêu
Quê hương đất nước mỹ miều
Gia đình bạn hữu người yêu năm nào
Bạn ơi còn nhớ ngày nao
Chúng ta gặp lại xiết bao ân tình
Dẫu rằng mọi việc qua nhanh
Bạn ơi, tôi nhớ không quên bao giờ…

NGUYỄN MẠNH CƯỜNG

(2010)

NGÀY VỀ

Tôi đã đi qua những đoạn đưòng
Của những năm dài xa quê huơng
Không thể nào quên mùi mực tím
Chuyển chở tình tôi thuở đến trường


Tôi đã ra đi nhưng sẽ về
Nhìn mái trường xưa vẫn đam mê
Như ngày còn nhỏ tôi đi học
Thầy tôi nhắn nhủ” Nhớ đi về”


Nay trên mái tóc đã hai màu
Buồn vui tâm sự gởi về đâu
Mượn chút thơ văn buồn viễn xứ
Maĩ mãi lòng mang một mối sầu.

NGUYỄN MẠNH CƯỜNG

NĂM MƯƠI TUỔI

Năm nay tôi năm mươi
Còn nhiều điều muốn nói
Còn nhiều điều muốn làm
Còn nhiều điều nuối tiếc….

Khi tôi mới hai mươi
Lòng mang nhiều hoài vọng
Khi tôi nay năm mươi
Lòng mang nhiều thất vọng…

Nhưng các bạn tôi ơi
Dẫu ở cuối phương trời
Bên xứ lạ quê người
Tôi vẩn chỉ là tôi
Của những ngày đôi mươi

Hy vọng vẩn ngập tràn
Lòng vẩn đầy mơ uớc
Bởi tôi vẩn còn tin
Thật nhiều vào"tình bạn"

Ngày tôi tuổi sáu mươi
Tôi sẽ về gặp lại
Những người bạn của tôi
Ở khắp mọi phương trời
Chúng ta sẽ mỉm cười
Cùng đón chào ....năm mới


NGUYỄN MẠNH CƯỜNG

ĐẾN TRƯỜNG

Sáng nay trời trở lạnh
Áo thấm uớt vai mềm
Em đến trường đi học
Anh đi theo làm quen


Em lắc đầu chẳng nói
Anh tim đập bồi hồi
Đường xa sao mà ngắn!
Chỉ còn chút nữa thôi


Thế rồi ta xa nhau
Anh nhớ mãi hôm nào
Cùng em ta chung bước
Em tôi giờ ở đâu?

Nguyễn Mạnh Cường

Ngày Ấy













Thôi nhé từ nay chia tay nhau
Anh đi em ở lại phương nào
Đôi mắt nâu buồn vương kỷ niệm
Biết nói gì đây vơi nỗi đau


Anh đi biền biệt như mây trôi
Còn em ở lại cuối chân trời
Ngày nào hai đứa ta gặp lại
Nỗi niềm nhung nhớ chất đầy môi.


Nguyễn Mạnh Cường

Thơ cảm tác từ bạn đọc


Từ : Minh Châu
Thôi, không chia tay vẫn xa nhau
Anh và em nay ở phương nào
Đôi hàng lệ vấn vương kỷ niệm
Biết chăng chăng biết bao nỗi đau

Anh thời biền biệt theo mây trôi
Còn em theo gió cuốn chân trời
Ngày ngày mây theo gió vờn lại
Nỗi lòng thoang thoảng đôi bờ môi


Từ bạn :" Thêm vài câu thơ biệt ly nữa nhe"
Ta đã xa nhau từ độ ấy
Anh về bên ấy có vấn vương
Đường xưa anh có còn rảo bước
Để hồn nhớ lại buổi tơ vương
Ghế đá công viên còn in dấu
Tình ta muôn thuở vẫn còn thương


Từ VMT
"Em có vẽ bầu trời Cali"
"Bằng nhiều nắng trải giữa đường đi"
"Bằng nhiều hơi thở lùa trong gió"
"Để lòng chìm trong tiếng biệt ly"...

Từ Minh Châu
Thôi, từ nay ta sẽ bên nhau
Anh với em có phải không nào
Đôi ta thì thầm bao kỷ niệm
Biết mấy cho vừa, dịu nỗi đau

Anh không biền biệt theo mây trôi
Còn em cũng chẳng cuốn chân trời
Ngày ngày đôi ta như sống lại
Nỗi niềm chan chứa rực bờ môi
















Xa Cách





Và thế là bao năm cách xa
Hôm nay anh trở lại thăm nhà
Tìm đến chốn xưa, nơi gặp gở
Cảnh đây, người đã xa thật xa

Có nên chờ đợi nữa không em?
Em như thuyền đã vươt xa tìm
Giờ đây anh uống cho vơi nhớ
Dỏi mắt trông tìm theo cánh chim

Biết nói gì đây mây vẫn trôi
Bên đường hiu quạnh một mình tôi
Người ta vẫn đón Xuân vui quá
Chì có mình tôi sống đơn côi

Tìm em tôi tìm đến bao giờ?
Người tôi say đắm trong mộng mơ
Chợt khi tỉnh giấc trong đêm vắng
Mới hay tình ấy chỉ là thơ


Nguyễn Mạnh Cường