Happy New Year 2013

Xin chúc các độc già, thân hửu một năm mới vui vẻ và nhiều hạnh phúc. Nguyễn Mạnh Cường

Happy Holidays -- Composer Nguyễn Mạnh Cường           
Violin: Phạm chí Dũng
Piano: Nguyễn Lê Kỳ



LET S NOT CHANGE Composer Nguyen manh Cuong Lyrics Dan'l B.Young Violin: Pham chi Dzung Piano: Nguyen Le Ky



LET S NOT CHANGE


Let's not change the love we share. 
Nor blame each other for troubles we bare. 
Find solutions when we're at odds. 
End frustration with silent nods. 

We've felt the pain of being lonely. 
I've found the love of you and you only. 
Small talk and action, part of our plan. 
Point of views, important in hand. 

Underlying love, we have grown to know. 
Sharing the reasons, 
for the smiles we show. 
Intuition with value , puts our love at ease. 
Giving and accepting as we please. 

Been so afraid of making mistakes. 
Known to well who's heart it breaks. 
Sweet victory , getting over the fear. 
I celebrate , just having you near. 

We identify in a kind and caring way. 
Enduring success with each new day. 
I believe in us , I'm impressed with you. 
Never doubted the feelings , 
we've gone through. 

All of our lives we learned to rearrange. 
I love the way we are. Let's not Change. 
Although at times , love feels so strange. 
With our warm inner feelings , 
" LET'S NOT CHANGE " 
=================== 
Lyrics : Dan'l B.Young

Nắng Sài Gòn dịp lễ Giáng Sinh


                                                Source: Internet


Có một lúc nào đó Tuấn ngồi một mình lặng nhìn những tia nắng chiếu qua khe cửa, nhảy nhót trên những nhánh cây và chợt nhận ra là ánh nắng ở Cali về mùa Thu cũng giống như là nắng Sài Gòn vào dịp lễ Noel. Tuấn còn nhớ thuở còn học Trung Hoc ở VN , Tuấn và T chạy xe dọc theo những con đường đẹp và dễ thương của Sài gòn với những hàng cây cao. Vào dịp gần lễ Giáng Sinh tiết trời hơi lành lạnh thế là các cô Nữ Sinh, Sinh Viên diện thêm những chiếc áo len đầy màu sắc làm cho những con đường ở Sài Gòn thêm rực rở.... Nhiều hôm, hai đứa không nói gi nhiều, chỉ lặng lẽ lái xe, ngắm nhìn đường phố. Đôi khi hai đứa chạy xe lại Hồ con Rùa ghé tiệm kem gần đó để nghỉ chân và ăn kem. Có một lúc nào đó từ radio cả hai nghe bài hát nổi tiếng với lời thơ của thi sĩ Nguyên Sa:




Nằng Sải gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặt áo lụa Hà Đông

Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng

........

Với mái tóc cắt ngắn kiểu Sylvie Vartan, đôi mắt nâu to dịu dàng và vóc dáng mảnh khảnh, T đã làm biết bao chàng trai say đắm. Có lần T lại hỏi Tuấn :

Anh có thấy nắng Sài Gòn về mùa Noel đẹp lắm không anh?

Tuấn không trả lời ngay mà nhìn T một lát rồi nói:

Anh không biết, anh chỉ biết là về mùa  Noel thì trời lạnh hơn và đở nắng hơn nên chắc đẹp hơn!!!

T cười nhe hàm răng có hai chiếc răng khểnh xinh xắn và nói

Anh này chả có biết gì cả!!! Về mùa Noel, nắng sài gòn vàng và lung  linh hơn.... Anh nhìn kìa.....

Tuấn chỉ biết cười và không nói gì thêm. T ơi cuộc đời của em thật tươi đẹp và đầy đủ còn tôi thì khác..... Lúc đó là vào những năm 70 chiến tranh xảy ra khốc liệc, đám thanh niên như Tuấn bị gọi động viên nếu học trể hai tuổi cho nên Tuấn phải nhâp ngũ. Tuấn còn nhớ vài ngày trước khi lên đường Tuấn và T chạy xe bên nhau, Tuấn ngập ngừng và hỏi T:

Em có tính đi du học tự túc không sau khi đỗ Tú Tài II?

T chỉ cười nhẹ và nói :

Bố mẹ em muốn em đi du học nhưng em không muốn.....nhưng không phải vì anh đâu nha......
Tuấn chỉ biết lắc đầu cười trừ và chở nàng đi xem phim ở Rex. Hôm đó Rex chiếu phim La valse dans l'ombre(Vũ Khúc trong Bóng Mờ). Lúc ra về Tuấn thấy mắt T hơi ươn ướt nên Tuấn đưa nàng về nhà ngay. Chàng sợ nếu nói gì thêm T sẽ khóc nhiều hơn. Cuộc chiến càng ngày càng xảy ra khốc liệt sau khi Tuấn lên đường nhập ngũ cho tới khi biến cố 75 xảy ra làm Tuấn được giải ngũ ....bất đắc dĩ. Vì mang cấp bực thấp nên Tuấn không phải đi học tập lâu..... Sau đó Tuấn tìm đến nhà T thì mới biết là gia đình nàng đã ra nước ngoài từ lâu rồi.
Từ đó bố mẹ Tuấn tìm đủ mọi cách để đưa Tuấn vượt biên qua Mỹ....... Sau cùng thì Tuấn cũng đến được Mỹ sau một thời gian phải nằm ở trại tị nạn.  Sau đó, chàng cố gắng học hành trả nợ áo cơm bảo lãnh gia đình và các em sang Mỹ và rồi cuối cùng trở thành một thầy dạy toán tại một trường đại học cộng đồng ở Mỹ.
Hôm nay, trước mùa khai trương năm học mới, Tuấn đang ngồi trong văn phòng chuẩn bị bài giảng cho lớp học thì nghe có tiếng gỏ cửa.  Chàng không ngửng đầu lên và chỉ nói :
Come in ,please(Xin mời vào.........)

Một giọng nói ngọt ngào va rất là Bắc Sài Gòn vang lên :
Hello, Xin Chào thầy, em là  N..... Xin đươc hỏi thầy mấy câu........

Tuấn hơi ngạc nhiên vì cô nói với chàng bằng tiếng Việt rất sỏi...... Khoảng chừng 19, 20 tuổi chắc là năm thứ hai đai học.  N hỏi chàng một số câu về chương trình học của lớp toán chàng dạy và số tín chỉ của lớp học và một số info liên quan tới cách học và thi của môn này. Tuấn tận tình hướng dẩn....và nhủ thầm:
"Nếu mình lấy vợ sớm thi con mình chắc cũng lớn như cô này....

Khi đươc trả lời rò ràng N rất là vui vẻ và cám ơn Tuấn. N nở một nụ cười thật tươi với hai chiếc răng khểnh thật duyên dáng ...... Nụ cười và khuôn mặt của N làm Tuấn hơi ngở ngàng .... N giống như là một người đã đi qua cuộc đời của chàng với biết bao là kỷ niệm......

Cho tới một hôm vào tháng 12, Tuấn sửa soạn cho lớp học cuối cùng thi nghe tiếng gỏ cửa. N xuất hiện. N hỏi chàng một số câu về chương trình ôn thi cho kỳ thi cuối khóa(final)... Trước khi N về, Tuấn hỏi thăm một chút về gia đình nàng. N cho biết mẹ nàng sang đây vào năm 75, lập gia đình với bố nàng năm 85 va chỉ có mình cô..... Sau một hồi nói chuyện, N kể cho Tuấn nghe là mẹ rất thích trồng hoa và thích ngắm nhìn hoa trong vườn vào những ngày nắng đẹp rực rở. N cũng nói mẹ hay nói là Nắng Sài Gòn đẹp và lung linh lắm khi vào dịp lễ Giang Sinh mỗi khi kể cho N nghe về cuộc sống Sài Gòn trước năm 1975... Khi nghe N kể, Tuấn dường như biết đó là ai rồi..... Chàng không nói  và hỏi gì thêm mà chỉ chúc N làm bài giỏi và sẽ có một mùa Giáng Sinh vui vẻ với bố mẹ.
Hôm đó trên đường lái xe về nhà, Tuấn thấy lòng buồn rười rượi... Dường như tất cà những kỷ niệm xa xưa lại hiện về trong tri nhớ của chàng .......Đâu đây dường như chàng vẫn nghe tiếng cười của T và câu hỏi của nàng ngày nào:

Anh có thấy nắng Sài Gòn về mùa Noel đẹp lắm không anh?

Tuấn sẽ có câu trả lời cho nàng ......nếu được hỏi bây giờ:

Nắng Sài Gòn về mùa Noel sẽ đẹp hơn nữa.... T ơi nếu có em........

 

Sáng mai thức dậy
Nghe tiếng chim hót
Sương mù dăng kín
Ôm cả núi non
Cầm đàn tôi hát
Khúc hát mỏi mòn
Chiều đến tôi về
Xa lộ đầy xe
Trời như thấp xuống
Nỗi nhớ theo về
Đêm không ngủ iên
Chợt tỉnh giữa đêm
Buồn hiu hắt lạ
Cuộc tình chưa quên
Em nay ở đâu
Ngày đó bên nhau
Còn chăng nỗi nhớ?
Thầm gọi tên nhau
(Nguyễn Mạnh Cường)
(Nỗi Nhớ)


NMC(Nguyễn Mạnh Cường)

Ngày Lễ Tạ Ơn(ThanksGiving)

Ialwaysloveyou 2 by Cuong Manh Nguyen

I always love you composed by Nguyen manh Cuong(Cuong Manh Nguyen).


Chúc các bạn và thân hửu một ngày Lễ Tạ Ơn vui vẻ và Hạnh Phúc . NMC



Thơ Nguyễn Ngọc Bội

Gọi Cánh Uyên Xưa

anh gọi tình xa ở cuối trời
đã lòng dâu biển đã chia phôi
em về trông bóng vầng trăng cũ
hồn có rung vang nỗi nhớ người

em khuất dần nhưvệt nắng nhòa
anh đầu non gọi bóng Uyên xa
gọi chiều xao xác chân mây vắng
và gọi tình em đã mộhoa

một trời mây trắng thản nhiên bay
em vẫn xa như nắng cuối ngày
như đốm lửa tàn như khói mỏng
để anh bãi rộng nhớ chim bày

em đã nghe lòng hiu hắt chưa
người đi còn vọng chút âm thừa
mỗi chiều trông bóng mây qua núi
có thấy hồn vang tiếc nhớ xưa

thôi ngủ đi em-kỷ-niệm-buồn
sông anh về biển rất cô đơn
xa người lưu lại trên đầu sóng
một chút tình xưa một chút hồn

em có nghe không tiếng biển gào
cõi tình xưa tưởng cõi chiêm bao
bên trời vọng tiếng sông em gọi
ru vết đau này nhưvết dao.

1993

Lời thì thầm buổi tối Composer Cuong Manh Nguyen Lời Phổ Thơ Lời thì thầm buổi tối cùa nhà thơ Yên Sơn Violin: Pham chi Dzung Piano: Nguyen Le Ky

 


 
 
Bài này đã play đầu tiên trên fandalism web site



Cuộc tình mình rồi sẽ về đâu
Không em trôi như con nước dưới chân cầu
Roi tình mình tan như bọt biển
Đến bây gio ta vẫn đi tìm
Cuộc tình mình chẳng biết về đâu
Vây bủa ta với những nỗi sầu
Cuộc tình mình hôm nay tan vở
Sẽ bay theo áng mây cuối trời
Đã bao lần mong uớc có em
Sống cuôc đời bên nhau hạnh phúc
Ôi Saigon trong đó có em
Cả một trời thương nhớ không quên
Cuộc tình mình cho ta vị cay
Chân liu xiu ngất ngưỡng đêm ngày
Ta xa em,bên đời viễn xứ
Vẫn nhớ thương ngày tháng vơi đầy

Cuộc tình mình chẳng biết về đâu
Cuộc tình mình hôm nay tan vở
Sẽ trôi theo áng mây cuối trời
Ôi Saigon ngày đó có nhau
Dẫu muôn trùng còn nhớ chăng em
Ôi Saigon trong đó có em
Cả một trời thương nhớ không quên
Ôi Saigon ghế đá công viên
Dẫu muôn trùng còn nhớ chăng em

Gửi quý vị nguyên bản của bài thơ ca.

Lời thì thầm buổi tối

Cuộc tình mình rồi sẽ về đâu
Không êm trôi như con nước dưới chân cầu
Cuộc tình mình rồi sẽ nhạt phai
Sẽ mong manh, sẽ tan nhanh như là bọt biển

Cuộc tình mình chẳng biết về đâu
Vây bủa ta với hàng vạn nỗi sầu
Cuộc tình mình hôm nay buồn vui
Bềnh bồng trôi, nhẹ nhàng thôi như áng mây cuối trời

Đã ao ước có một ngày hạnh phúc
Nhưng suốt đời chỉ ao ước mà thôi
Nhớ Saigon, nhớ ngày tháng xa xôi
Ngày hai đứa bên nhau say đắm

Ôi Saigon nhớ thương nhiều lắm
Dẫu muôn trùng vẫn không thể nào quên
Vì Saigon trong đó có em
Có dĩ vãng chứa một trời kỷ niệm

Cuộc tình mình cho ta vị cay
Chân liu xiu ngất ngưỡng cơn say
Ta xa em, ta một đời luân lạc
Vẫn nhớ thương, vẫn vấn vương theo ngày tháng vơi đầy


Yên Sơn  


Thu cảm


Cali mùa Thu trời gây gây lạnh
Cali vào Thu nắng cũng đầy vơi
Thành phố ban đêm vắng người hiu quạnh
Nhạc khúc năm nào, nhớ Sài Gòn ơi

Chiều chậm xuống, nắng leo trên con dốc
Phía xa xa, thung lũng cỏ vàng tươi
Nhè nhẹ bay, ở cuối tận chân trời
Đàn chim biển ôi đường về xa quá!!

Nơi cuối dốc, ghé vào thăm quán lạ
Quán về chiều chỉ có mỗi mình ta
Ly cà phê thêm đắng bởi chia xa
Buồn hiu hắt, nhớ ai, cây thay lá!!

Nguyễn Mạnh Cường
09/21/2011 Vào Thu

Lời Tình Buồn Nhạc: Nguyễn mạnh Cường Lời Phổ Thơ Lời Tình Buồn cùa nhà thơ Yên Sơn



Loi Tinh Buon Composer Cuong Manh Nguyen  Lời Phổ Thơ Lời Tình Buồn cùa nhà thơ Yên Sơn  Violin: Pham chi Dzung Piano: Nguyen Le Ky


Cuộc tình mình rồi sẽ về đâu
Không em trôi như con nước dưới chân cầu
Roi tình mình tan như bọt biển
Đến bây gio ta vẫn đi tìm
Cuộc tình mình chẳng biết về đâu
Vây bủa ta với những nỗi sầu
Cuộc tình mình hôm nay tan vở
Sẽ bay theo áng mây cuối trời
Đã bao lần mong uớc có em
Sống cuôc đời bên nhau hạnh phúc
Ôi Saigon trong đó có em
Cả một trời thương nhớ không quên
Cuộc tình mình cho ta vị cay
Chân liu xiu ngất ngưỡng đêm ngày
Ta xa em,bên đời viễn xứ
Vẫn nhớ thương ngày tháng vơi đầy

Cuộc tình mình chẳng biết về đâu
Cuộc tình mình hôm nay tan vở
Sẽ trôi theo áng mây cuối trời
Ôi Saigon ngày đó có nhau
Dẫu muôn trùng còn nhớ chăng em
Ôi Saigon trong đó có em
Cả một trời thương nhớ không quên
Ôi Saigon ghế đá công viên
Dẫu muôn trùng còn nhớ chăng em


Thu

Trăng Thu buông tỏa khắp cùng
Hồn theo tiếng sáo như tùng thiên thai
Trăng thòi chỉ một, không hai
Ngỡ ngàng trăng nước, dáng ai tưởng hoài
Trăng Thu vằng vặc hư không
Tình Thu man mác gió thông rì rào
Hồn Thu lắng đọng lời chào
Hương Thu phảng phất, nao nao hương lòng
Thu vàng lá úa phủ sân
Tình chàng ý thiếp miên man nỗi lòng
Thu sang nhắc nhớ ngóng trông
Hồn vương thương nhớ những mong với chờ
Thu ca vang khúc nhạc mơ
Vàng đan câu hát lá thơ reo cùng
Thu về tiếc nuối bâng khuâng
Hồn theo tiềm thức lâng lâng cõi buồn
 
DD 
 

SÁNG TRĂNG


                         Source: Picture from Internet
 
Trăng quê vẫn sáng vườn chè
Vẫn mong anh đỗ, quan Nghè vinh quy

Để đêm trăng ấy xuân thì
Ôm trăng gối mộng, mơ gì đêm nay?
Đêm trăng phố thị ngủ say
Chợt nghe hạ cũ phơi bày trong ta
Chút gì gần lại như xa
Màu trăng nơi ấy nhạt nhòa thế không ?
(Vũ Minh Tuấn)

Mùa Thu Kỷ Niệm nhạc và lời Nguyễn mạnh Cường

Mùa Thu Kỷ Niệm được trình bầy với tiếng đàn vĩ cầm của nhạc sĩ Phạm chí Dũng và tiếng đàn dương cầm của nhạc sĩ Nguyễn Lê Kỳ. Bài nay cũng được viết lời ca theo sự yêu cầu của một số thân hữu. Xin cám ơn hai nhạc sĩ. NMC


Mùa Thu Kỷ Niệm


Mùa Thu năm ấy(nao)
Ngoài trời mưa bay
Bồi hồi chia tay
Lệ trào hoen mi
Biết nói câu gì


Mùa Thu năm ấy(nao)
Tìinh nồng như say
Còn gần nhau đây
Rồi mình chia tay
(Anh)(Em)(Cất) bước ra đi


Điêp khúc
.......


Mùa Thu năm ấy
Em hay hát khúc tình ca anh viết
Làm sao anh biết
Sẽ có ngày
Ta xa nhau muôn kiếp
Chiều buồn mưa rơi
Cuối trời
Giờ nơi đây
(Thiếu )vắng người


Còn Nhớ
Năm nào
Tình Ái
Dâng trào
Thề  nguyện suốt đời ta chung lối
Tình đã ...
xa rồi
người cuối phương trới
Chiều buồn nhớ thuơng người .....nhớ khôn nguôi


-----
Nhiều mùa Thu qua
Tình càng phôi pha
Lòng buồn chia xa
Như mới hôm qua

Nhiều mùa Thu qua
Cuộc Tình bay xa
Chợt nhớ năm xưa
Em đến thăm ta

Điêp khúc và hết
...........................

Dù ta xa cách
Anh vẫn nhớ hoài em xưa yêu dấu
Tỉnh dầu mong manh
Em vẫn còn yêu anh mãi mãi
Chiều buồn mưa rơi
Cuối trời
Tìm nhau chi hỡi...... người
..........................

Ngọn gió Thu vàng
Nhăt cánh hoa tàn
Gửi tới bên nàng
Tinh này
Ai biết có mình.....ta(em)

Nguyễn Mạnh Cường
(09/19/2012)


 
 Mùa Thu Kỷ Niệm


 
Day la loi cua bai ca( final version)
 
 
Mùa Thu năm ấy
Ngoài trời mưa bay
Bồi hồi chia tay
Biết nói câu gì
 
Mùa Thu năm ấy
Tìinh nồng như say
Rồi mình chia tay
(Anh)(Em)(Cất) bước ra đi
 
Điêp khúc
.......
Mùa Thu năm ấy
Em hay hát khúc tình ca anh viết
Làm sao ai biết
Rồi có ngày
xa nhau muôn kiếp
Chiều buồn mưa rơi
Cuối trời
Giờ nơi đây
vắng người
Còn Nhớ
Năm nào
Tình Ái
Dâng trào
Thề nguyện suốt đời ta ….chung lối
Tình đã ...
xa rồi
người cuối phương trới
Chiều buồn nhớ thuơng người .....nhớ khôn nguôi
-----
Nhiều ngày trôi qua
Tình càng  phôi pha
Lòng buồn chia xa
Như mới hôm qua
 
Nhiều mùa Thu qua
Cuộc Tình bay xa
Chợt nhớ năm xưa
Em đến thăm ta
 
Điêp khúc
...........................
Chiều buồn mưa rơi
Cuối trời
Tìm nhau chi hỡi...... người
..........................
Ngọn gió Thu vàng
Gửi tới bên nàng
Tinh này
biết cho mình..... biết cho ta
 
Dù nay xa cách
vẫn nhớ hoài em XƯA yêu dấu
tinh dù mong manh
sao vẫn còn yêu nhau mãi mãi
 
Chiều buồn mưa rơi
Cuối trời
Chờ nhau chi hỡi...... người
..........................
 
Nhăt cánh hoa vàng
Gửi tới bên nàng
Còn nhớ
Ngày nào ta chung lối..
 
Ngọn gió Thu về
Còn nhớ câu thề
Tình này biết cho mình..... biết cho ta
 
 
Ngọn gió Thu về
Còn nhớ câu thề
Tình này biết cho mình..... em với ta

Nguyễn Mạnh Cường

Mùa Thu Cali




Mùa Thu Cali
Lá rơi đầy sân
Không khí lạnh dần
Từ giã mùa hè
Chờ đón mùa đông

Mùa Thu Cali
Tung tăng đến trường
Bước trên lá vàng
Cây cao tróc vỏ
Ai đứng bên đường
Tiếng chuông trường vang

Mùa thu Ca li
Nhớ buổi chia ly
Nắm tay em khóc
Anh Chẳng nói gì
Thôi nhé anh đi
Phương trời xa tắp
Tàu chạy xa dần
Bóng ai xa khuất

Mùa Thu Cali
Dáng nhỏ đơn côi
Mắt nâu ướt lệ
Làm dau lòng tôi

Mùa thu Ca li
Vội đến vội đi
Cuộc tình bay mất
Giữ nhau mà chi

Cali 09/14/2011 Nguyễn Mạnh Cường

CÀ PHÊ SÁNG MỘT MÌNH & CHỢT NHỚ ...

 

Sáng nay tôi chợt nhớ xa xôi
Nhớ tách cà phê, một chỗ ngồi
Với bao nhiêu nắng mùa Thu ấy
Theo áo em về trắng tinh khôi.


Sáng nay bỗng nhớ một bạn hiền
Người bạn thiếu thời tuổi hoa niên
Đã cùng tôi sống đời hoa mộng
Dưới mái trường xưa chẳng ưu phiền.


Sáng nay tôi chợt nhớ một người
Một người xinh như đóa hoa tươi
Một người giờ đã xa lăng lắc
Còn vỡ quanh tôi một tiếng cười


Sáng nay tôi chợt nhớ mông lung
Nhớ mắt môi xưa, mộng tao phùng
Nhớ mây bay trắng miền quê cũ
Biết kẻ cuối trời có nhớ nhung.

( 26/08/2012 - Vũ Minh Tuấn )

Nhớ Mẹ


Mẹ tôi tóc bạc da mồi
Nuôi con tần tảo một đời hy sinh
Chăm con từ thuở mới sinh
Khi con khôn lớn, tận tình bảo ban
Dạy con Hiếu Nghĩa vẹn toàn
Đừng tham danh lợi đa đoan cuộc đời
Lời mẹ dậy cố vâng lời
Nguyện xin đền đáp công ơn của người
Năm xưa mẹ đã qua đời
Chúng con ở lại muôn lời tiếc than
Mỗi năm đến lễ Vu Lan
Cài bông hoa trắng nhớ thương mẹ già
Chắp tay cúi lạy Phật Bà
Nhẩm câu kinh kệ Di Đà mười phương
Thắp nhang quỳ lậy tứ phương
Con xin tu tập theo đường mẹ khuyên
Cầu xin thế giới bình yên
Cầu cho đất nước ba miền yên vui
Đời người dân bớt nổi trôi
Mọi nhà hạnh phúc khắp nơi vui mừng


Nguyễn Mạnh Cường

CÀ PHÊ SÁNG MỘT MÌNH & CHỢT NHỚ ...

 

CÀ PHÊ SÁNG MỘT MÌNH & CHỢT NHỚ ...

Sáng nay tôi chợt nhớ xa xôi
Nhớ tách cà phê, một chỗ ngồi
Với bao nhiêu nắng mùa Thu ấy
Theo áo em về trắng tinh khôi.


Sáng nay bỗng nhớ một bạn hiền
Người bạn thiếu thời tuổi hoa niên
Đã cùng tôi sống đời hoa mộng
Dưới mái trường xưa chẳng ưu phiền.


Sáng nay tôi chợt nhớ một người
Một người xinh như đóa hoa tươi
Một người giờ đã xa lăng lắc
Còn vỡ quanh tôi một tiếng cười


Sáng nay tôi chợt nhớ mông lung
Nhớ mắt môi xưa, mộng tao phùng
Nhớ mây bay trắng miền quê cũ
Biết kẻ cuối trời có nhớ nhung.
( 26/08/2012 - Vũ Minh Tuấn )

DẤU CHẤM



DẤU CHẤM.

 Dấu chấm một điểm đơn sơ
 Như là kết thúc tình thơ ngây rồi
 Dấu chấm của điểm đơn côi
 Thương yêu đánh mất son môi nhạt mầu

 Dấu chấm là điểm khởi đầu
 Vần thơ ý nhạc đêm thâu thành lời
 Dâu chấm trong những khoảng đời
 Tình nào sống dậy cho vơi nỗi niềm

Dấu chấm của nụ cười riêng
 Vòng tay mở rộng về miền thương đau
 Dấu chấm hạnh phúc bên nhau
 Qua nhiều mộng đẹp ngày sau nhớ người!

LeDA, 8/07/12


Một ngày hè




Tiếng dương cầm nhà ai
Vang vọng buổi sương mai
Giật mình tôi thức dậy
Ôi lại một ngày dài


Buổi trưa nóng nực thay
Không ngọn gió vào đây
Nắng trưa sao gay gắt
Biết bao giơ mưa đây


Chiếu nay qua bên sông
Chiếc thuyến bơi ngược giòng
Tưởng chừng như đứng lại
Cuộc đời sao mênh mông


Buồi tối ngắm trời đêm
Tiếng côn trùng vang rền
Anh trăng đêm tòa sáng
Êm đềm và bình yên


Ngay qua rồi lại qua
Cuộc sống đã cho ta
Vui,buồn và thương nhớ
Giữa  mọi người và ta

Nguyễn Mạnh Cường(08/10/2012)

Nhạc sĩ vĩ cầm Phạm chí Dũng

Nhạc sĩ vĩ cầm Phạm chí Dũng là bạn học vĩ cầm với thầy Phạm Nghệ khi NMC còn nhỏ. Sau đây là sơ lược về tiểu sử của anh:

Phạm Chí Dũng sinh năm 1959.
- Cựu học sinh trường Thánh Mẫu (Gia Định), trường Hồ Ngọc Cẩn.
- Tốt Nghiệp môn Violin ở Trường Quốc Gia Âm Nhạc &Kịch Nghệ Saigon.
- Đã cộng tác với các Đoàn Văn Nghệ của Đồng Nai, Ca Nhạc Tháng 8.
- Trình tấu tại các  nhà hàng Arc en Ciel, Đồng Khánh, Vũ Trường
Quê Hương, Hotel Legend, Coffee shop …
- Chủ quán Café Dương Cầm chuyên biểu diễn nhạc hòa tấu Quốc Tế với các
nhạc cụ: Piano, Violin, Guitar.
- Hiện nay cộng tác biểu diễn Violin hàng đêm ở Hotel Continental, Hotel
Liberty và Restaurant Lion.
Địa chỉ Email: dungptv@gmail.com
Xin cám ơn Dũng đã gửi tặng những bài trình tấu của anh Và mời bạn lắng nghe tiếng đàn ngọt ngào của anh sau một số bài nhạc nổi tiếng như Domino and Misty.








Nỗi Nhớ -- Thơ và Nhạc NMC(Nguyễn mạnh Cường) Violinist Phạm chí Dũng




Sáng mai thức dậy

Nghe tiếng chim hót

Sương mù dăng kín

Ôm cả núi non

Cầm đàn tôi hát

Khúc hát mỏi mòn

Chiều đến tôi về

Xa lộ đầy xe

Trời như thấp xuống

Nỗi nhớ theo về

Đêm không ngủ iên

Chợt tỉnh giữa đêm

Buồn hiu hắt lạ

Cuộc tình chưa quên

Em nay ở đâu

Ngày đó bên nhau

Còn chăng nỗi nhớ?

Thầm gọi tên nhau

NMC(Nỗi Nhớ)

Gợi nhớ Sài Gòn

Tôi đến Florida ngày hôm qua
Những trận mưa rào và không khí ẩm thấp
Làm tôi chợt nhớ mùa hè năm xưa
Ở Sài Gòn
Thành phố mà tôi sanh ra
Lớn lên với những kỷ niệm êm đềm va tươi đẹp

Florida có những tòa nhà chọc trời
Đứng sừng sững với những con đường xa lộ
Thẳng tắp và đầy xe
Với những con người sống trong vội vả
Ngay cả trong lúc họ ăn, họ thở và vui chơi


Khác với Sài Gòn ngày ấy của tôi
Con người có thể sống, yêu, làm việc
Trong một nhip điệu vừa phải
Chừng mực và có đầy tiết tấu
Như tiếng côn trùng kêu rả rích
Của một mùa hè năm xưa
Sau một cơn mưa

Sài Gòn ngày ấy có những con đường
Giữa những trận mưa rơi nặng nhẹ
Đường phố ngâp đầy lá cây
Khói thuốc bay lên trong quán cà phê mù sương
Sân nhà ai thoang thoảng mùi Dạ Lý Hương
Tôi đạp xe
Buổi tối đến trường
Lòng giản đơn của chàng trai mới lớn
Đâu biết rằng đời sống thật vô thường

Đã bao năm qua
Dù Ở đâu
Mỗi khi mưa đến
Nhìn những trận mưa rào
Làm tôi nhớ
Bạn ơi
Sài Gòn của tôi
Mãi mãi bên tôi


Nguyễn Mạnh Cường
08/11/2011

Xin mời thưởng thức tiếng đàn của anh Phạm Dũng

13 days at Paris --- Violinist  Phạm Dũng
CUỒNG VŨ .
( Tặng bạn Nguyễn Mạnh Cường với niềm tin mãnh liệt vào tình yêu cuộc sống )



Trên đỉnh núi cao kia ,
Tung hoành - chim đại bàng lướt gió .
Liệu có khi nào ,
gục ngã trước cơn lốc thời gian ?
Đôi cánh chim bay vượt đại ngàn ,
Chẳng bươn theo dấu bầy đàn thân quen ...

Chúng đã hiểu rằng :
Nếu cứ mãi bon chen trong cõi đời vô định ,
Có tự do nào bằng trời đất bao la ?
Biết bao nhiêu năm tháng đã trôi qua
Chinh phục áng mây xanh , đón ánh sáng chan hòa .
Tiếng kêu xé nát ,
hấp hối niềm tin ,
kẻ mù lòa chân lý .

Chúng đoán biết :
Trong cuộc chơi huyền bí ,
Tạo hóa vần xoay theo quỹ đạo muôn đời .
Hết sớm trưa chiều tối ,
Năm tháng dẫu chuyển dời ,
Nhưng điệu cuồng vũ
Trong đất trời vẫn luôn sống mãi .

Đôi cánh giang hồ ung dung và tự tại ,
Chán kiếp ăn nhờ ở đậu chốn lầu son ,
Có màng chi cảnh cao thấp thiệt hơn ,
Ta sẽ quay về với núi non hùng vĩ .


Ai thấy được trái tim
chim đại bàng rên rỉ ?
Trước những khát khao liêm sỉ ,
nơi cuộc sống đời thường .
Cũng đói no , cũng tàn tạ bi thương ,
Gấp đôi cánh , gục đầu , và cầu xin sự sống .

Ôi tâm thức ấy như mặt hồ xao động ,
Trước khao khát tự do hay giấc mộng tầm thường,
Chọn cuộc sống vui hay kiếp nô lệ đêm trường ?
Để không thấy ánh mặt trời sáng soi chân lý .

Bay đi thôi , bay đi thôi ... hỡi cánh chim thế kỷ
Không còn gì vui nếu trở lại bóng đêm .
Những tiếng kêu nức nở của con tim
Đang ùa vỡ với tình yêu cuộc sống .




Ngước nhìn cánh chim bay .
Trần hồng Cơ
18/02/2012

Một lần tìm được cái thiên thu...

( ThaiNC)


Lần đầu tiên cầm tập thơ và thấy hàng chữ "Ví mà tôi đổi thời gian được. Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười" của ông Trần Trung Đạo, tôi nhủ thầm: Chà! cái ông này đúng là nhà thơ, văn chương bóng bẩy gì đâu. Đồng ý thì ai không thích được nhìn thấy mẹ cười? Tôi cũng vậy. Nhưng làm gì mà phải đổi cả thiên thu cơ chứ. Mẹ ở đó khi nào vui thì mẹ cười, khi nào giận mẹ la ráng chịu. Việc gì mà ông phải đem cả thiên thu để đổi lấy tiếng mẹ cười?

Nhưng đó là hai mươi năm về trước. Mạ tôi vẫn còn trẻ và khoẻ lắm.Vài ngày một lần mạ xách giỏ đi bộ ra chợ. Vừa đi và về khoảng một tiếng, như không. Đồ ăn mạ nấu để sẵn trong tủ lạnh. Cháu nội cháu ngoại gởi cho mạ trông, chiều đón về thỉnh thỏang lại thêm cái cà mèn đựng thức ăn…

Vậy đó, chị em chúng tôi đón nhận tình thương của mạ, mặc nhiên như chim sẽ bay, và cá sẽ lội. Khi vui mạ cười, khi buồn thì… thôi.

Nhưng rồi năm tháng qua. Chim bay có lúc mỏi cánh, cá lội sẽ có ngày vương câu. Và mạ tôi rồi cũng có lúc vắng tiếng cười.

Tôi lại nhớ tới lời thơ năm nào của ông Trần Trung Đạo. Bây giờ nếu được, tôi xin góp thêm với ông rằng: nếu bỗng nhiên được ba điều ước, điều trước tiên xin nghe tiếng mạ cười.

Bởi vì mạ đã vắng tiếng cười từ lâu lắm rồi. Mạ tôi bệnh nằm trên giường cả mấy tháng nay, im lặng và mỏi mệt. Mỗi ngày mạ chỉ nói chút ít khi nào cảm thấy thiệt khoẻ và nhớ lại một câu chuyện cũ nào đó, mạ sẽ kể cho bất cứ đứa con nào đang ở bên cạnh. Mạ nói mà đôi mắt xa xăm như đang trở về sống lại với quảng đời xa xưa nào đó. Tôi thường ngồi nghe mạ kể và cảm thấy rằng mạ như cái máy chiếu phim cũ, nhớ cái gì, tới đâu, thì phát ra cái đó, để rồi lại quên ngay…

Mạ nói thì có, nhưng cười thì không. Hình như bệnh tật và già yếu đã làm tan biến tất cả sinh khí và niềm vui nào của mạ đủ để tạo một nụ cười.

Vậy mà một lần tôi đã làm được cho mạ cười.

Vô tình tôi đổi được cái thiên thu

Trong mấy chị em, tôi là thằng chịu giỡn mặt vói mạ nhiều nhứt. Tuy trên tôi có mấy bà chị, nhưng tôi hay ỷ mình là con trai trưởng được mạ cưng và …nể, nên tôi hay nói giỡn ba trợn với mạ cho mạ vui. Mạ tôi bệnh yếu nằm đó thôi chứ vấn đề tiền bạc vẫn rất sáng suốt. Trong nhà, tôi là người có nhiệm vụ quản lý tài sản “nổi” của mạ trong nhà bank. Mỗi tháng cái check tiền già đưọc chia ra : tiền nào cúng chùa, tiền giúp trẻ mồ côi, người già neo đơn ở VN…mạ đều nhớ hết. Một lần, tôi mới ra nhà bank lấy tiền về cho mạ, thấy mạ có vẻ khoẻ, tôi lại giỡn

- Mạ giàu quá à. Con thì dạo này nghèo lắm. Mạ cho con một trăm sài chơi.

Mạ hỏi

- Chơ tiền mi đi làm bỏ mô mà phải xin?

Tôi nói

- Tiền đi làm vợ nó giữ hết mạ ơi.

-Rứa à? Bộ "hắn" không cho mi đồng mô để tiêu à?

-Không! "hắn" giữ hết trơn - Tôi nói giọng chắc chắn

Tôi thấy mạ nhìn thằng con với ánh mắt thương cảm, rồi sau đó mạ bỗng trở giọng bực bội

-Xí , cái đồ sợ vợ.

Lâu lắm rồi tôi mới thấy mạ khoẻ và có hứng nói chuyện lâu như vậy nên cũng vui lây

-Mạ ơi, con mà không sợ vợ mới là lạ đó. Mạ coi, giòng họ nhà mình từ trên xuống dưới có ai mà không sợ vợ?

Tôi thấy mạ suy nghĩ. Dĩ nhiên rồi, vì những lời tôi mới nói cũng không xa sự thực là mấy. Được một chút, mắt mạ sáng lên nói

- Có. Có đưá không sợ vợ.

- Ai? Tôi ngạc nhiên

- Thằng Lộc. Thằng Lộc hắn không sợ vợ.

“Hahaha !” Tôi ôm bụng bật cười nghiêng ngữa. Cười thiệt. Tưởng ai, té ra thằng em tôi! Tôi còn lạ gì nó chứ? Không biết vì thấy tôi cười say sưa quá, hay là mạ cũng mới chợt nhận ra thằng con kia của mạ dù sao cũng đâu thể ra ngoài khuôn khổ của gia đình? Tôi thấy mạ há miệng to muốn cười theo tôi mà không thể phát ra tiếng. Nhưng ánh mắt của mạ đã nói lên tất cả. Mạ nhìn tôi, ánh mắt rực niềm vui tươi. Đã lâu rồi anh em tôi chưa thấy được ánh mắt này.

Em gái tôi đang ngồi gần đó cũng la lên

- A mạ cười. Mạ cười đó.

Tôi phải quay đi.

Ô hay, bởi vì bỗng nhiên tôi muốn khóc.

Nếu một lần trong đời tôi được cái cảm giác mừng đến phát khóc thì đó là giây phút này. Cái thiên thu mà ông Trần Trung Đạo sẵn sàng đem ra đánh đổi đó, là đây.

ThaiNC