Tình !

Trong giấc ngủ, em mơ thấy anh
Dáng hiền hòa thêm vẻ thanh thanh
Qua bao năm trông anh vẫn thế
Nở nụ cười, em trong mắt anh

Từ độ ấy, ba sáu năm dư
Chưa một lần nói lời tạ từ
Dư âm xa văng vẳng nơi đây
Như nhắc nhớ  nỗi niềm tư lự

Em tin anh luôn mãi tiếc nuối
Phảng phất anh linh khó khôn nguôi
Như mây theo gió hoài xa thẳm
Mượn đường nhờ gió ngược miền xuôi

Em cảm nhận anh vẫn còn đây
Ẩn hiện lưng chừng với tháng ngày
Có con đom đóm hằng quanh quẩn
Mỗi độ Thu về gió heo may

Anh ra đi trong niềm uất hận
Thoát giật mình, hồn đã lâng lâng
Cố gào thét, không ai nghe tiếng
Âm dương cách biệt, chẳng thể gần

Trần ai một kiếp, trả nợ đời
Trót sinh thân phận lắm chơi vơi
Tình yêu đong đầy hòa nước mắt
Ai bảo sinh chi kiếp con người

Chẳng biết thân tàn anh nơi đâu
Đất nước gió lửa khoi mạch sầu
Hồn trả hư không, thân cát bụi
Khí phách hiển thân, thoát khổ đau

Trong hư không, ta luôn có nhau
Phân thân cùng khắp, có gì đau
Mười phương cảm ứng, thân liền hiện
Nhìn nhau như thể tự hôm nào .

Đỗ Thị Dung