Nhớ Mẹ


Mẹ tôi tóc bạc da mồi
Nuôi con tần tảo một đời hy sinh
Chăm con từ thuở mới sinh
Khi con khôn lớn, tận tình bảo ban
Dạy con Hiếu Nghĩa vẹn toàn
Đừng tham danh lợi đa đoan cuộc đời
Lời mẹ dậy cố vâng lời
Nguyện xin đền đáp công ơn của người
Năm xưa mẹ đã qua đời
Chúng con ở lại muôn lời tiếc than
Mỗi năm đến lễ Vu Lan
Cài bông hoa trắng nhớ thương mẹ già
Chắp tay cúi lạy Phật Bà
Nhẩm câu kinh kệ Di Đà mười phương
Thắp nhang quỳ lậy tứ phương
Con xin tu tập theo đường mẹ khuyên
Cầu xin thế giới bình yên
Cầu cho đất nước ba miền yên vui
Đời người dân bớt nổi trôi
Mọi nhà hạnh phúc khắp nơi vui mừng


Nguyễn Mạnh Cường

CÀ PHÊ SÁNG MỘT MÌNH & CHỢT NHỚ ...

 

CÀ PHÊ SÁNG MỘT MÌNH & CHỢT NHỚ ...

Sáng nay tôi chợt nhớ xa xôi
Nhớ tách cà phê, một chỗ ngồi
Với bao nhiêu nắng mùa Thu ấy
Theo áo em về trắng tinh khôi.


Sáng nay bỗng nhớ một bạn hiền
Người bạn thiếu thời tuổi hoa niên
Đã cùng tôi sống đời hoa mộng
Dưới mái trường xưa chẳng ưu phiền.


Sáng nay tôi chợt nhớ một người
Một người xinh như đóa hoa tươi
Một người giờ đã xa lăng lắc
Còn vỡ quanh tôi một tiếng cười


Sáng nay tôi chợt nhớ mông lung
Nhớ mắt môi xưa, mộng tao phùng
Nhớ mây bay trắng miền quê cũ
Biết kẻ cuối trời có nhớ nhung.
( 26/08/2012 - Vũ Minh Tuấn )

DẤU CHẤM



DẤU CHẤM.

 Dấu chấm một điểm đơn sơ
 Như là kết thúc tình thơ ngây rồi
 Dấu chấm của điểm đơn côi
 Thương yêu đánh mất son môi nhạt mầu

 Dấu chấm là điểm khởi đầu
 Vần thơ ý nhạc đêm thâu thành lời
 Dâu chấm trong những khoảng đời
 Tình nào sống dậy cho vơi nỗi niềm

Dấu chấm của nụ cười riêng
 Vòng tay mở rộng về miền thương đau
 Dấu chấm hạnh phúc bên nhau
 Qua nhiều mộng đẹp ngày sau nhớ người!

LeDA, 8/07/12


Một ngày hè




Tiếng dương cầm nhà ai
Vang vọng buổi sương mai
Giật mình tôi thức dậy
Ôi lại một ngày dài


Buổi trưa nóng nực thay
Không ngọn gió vào đây
Nắng trưa sao gay gắt
Biết bao giơ mưa đây


Chiếu nay qua bên sông
Chiếc thuyến bơi ngược giòng
Tưởng chừng như đứng lại
Cuộc đời sao mênh mông


Buồi tối ngắm trời đêm
Tiếng côn trùng vang rền
Anh trăng đêm tòa sáng
Êm đềm và bình yên


Ngay qua rồi lại qua
Cuộc sống đã cho ta
Vui,buồn và thương nhớ
Giữa  mọi người và ta

Nguyễn Mạnh Cường(08/10/2012)