Happy New Year 2013

Xin chúc các độc già, thân hửu một năm mới vui vẻ và nhiều hạnh phúc. Nguyễn Mạnh Cường

Happy Holidays -- Composer Nguyễn Mạnh Cường           
Violin: Phạm chí Dũng
Piano: Nguyễn Lê Kỳ



LET S NOT CHANGE Composer Nguyen manh Cuong Lyrics Dan'l B.Young Violin: Pham chi Dzung Piano: Nguyen Le Ky



LET S NOT CHANGE


Let's not change the love we share. 
Nor blame each other for troubles we bare. 
Find solutions when we're at odds. 
End frustration with silent nods. 

We've felt the pain of being lonely. 
I've found the love of you and you only. 
Small talk and action, part of our plan. 
Point of views, important in hand. 

Underlying love, we have grown to know. 
Sharing the reasons, 
for the smiles we show. 
Intuition with value , puts our love at ease. 
Giving and accepting as we please. 

Been so afraid of making mistakes. 
Known to well who's heart it breaks. 
Sweet victory , getting over the fear. 
I celebrate , just having you near. 

We identify in a kind and caring way. 
Enduring success with each new day. 
I believe in us , I'm impressed with you. 
Never doubted the feelings , 
we've gone through. 

All of our lives we learned to rearrange. 
I love the way we are. Let's not Change. 
Although at times , love feels so strange. 
With our warm inner feelings , 
" LET'S NOT CHANGE " 
=================== 
Lyrics : Dan'l B.Young

Nắng Sài Gòn dịp lễ Giáng Sinh


                                                Source: Internet


Có một lúc nào đó Tuấn ngồi một mình lặng nhìn những tia nắng chiếu qua khe cửa, nhảy nhót trên những nhánh cây và chợt nhận ra là ánh nắng ở Cali về mùa Thu cũng giống như là nắng Sài Gòn vào dịp lễ Noel. Tuấn còn nhớ thuở còn học Trung Hoc ở VN , Tuấn và T chạy xe dọc theo những con đường đẹp và dễ thương của Sài gòn với những hàng cây cao. Vào dịp gần lễ Giáng Sinh tiết trời hơi lành lạnh thế là các cô Nữ Sinh, Sinh Viên diện thêm những chiếc áo len đầy màu sắc làm cho những con đường ở Sài Gòn thêm rực rở.... Nhiều hôm, hai đứa không nói gi nhiều, chỉ lặng lẽ lái xe, ngắm nhìn đường phố. Đôi khi hai đứa chạy xe lại Hồ con Rùa ghé tiệm kem gần đó để nghỉ chân và ăn kem. Có một lúc nào đó từ radio cả hai nghe bài hát nổi tiếng với lời thơ của thi sĩ Nguyên Sa:




Nằng Sải gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặt áo lụa Hà Đông

Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng

........

Với mái tóc cắt ngắn kiểu Sylvie Vartan, đôi mắt nâu to dịu dàng và vóc dáng mảnh khảnh, T đã làm biết bao chàng trai say đắm. Có lần T lại hỏi Tuấn :

Anh có thấy nắng Sài Gòn về mùa Noel đẹp lắm không anh?

Tuấn không trả lời ngay mà nhìn T một lát rồi nói:

Anh không biết, anh chỉ biết là về mùa  Noel thì trời lạnh hơn và đở nắng hơn nên chắc đẹp hơn!!!

T cười nhe hàm răng có hai chiếc răng khểnh xinh xắn và nói

Anh này chả có biết gì cả!!! Về mùa Noel, nắng sài gòn vàng và lung  linh hơn.... Anh nhìn kìa.....

Tuấn chỉ biết cười và không nói gì thêm. T ơi cuộc đời của em thật tươi đẹp và đầy đủ còn tôi thì khác..... Lúc đó là vào những năm 70 chiến tranh xảy ra khốc liệc, đám thanh niên như Tuấn bị gọi động viên nếu học trể hai tuổi cho nên Tuấn phải nhâp ngũ. Tuấn còn nhớ vài ngày trước khi lên đường Tuấn và T chạy xe bên nhau, Tuấn ngập ngừng và hỏi T:

Em có tính đi du học tự túc không sau khi đỗ Tú Tài II?

T chỉ cười nhẹ và nói :

Bố mẹ em muốn em đi du học nhưng em không muốn.....nhưng không phải vì anh đâu nha......
Tuấn chỉ biết lắc đầu cười trừ và chở nàng đi xem phim ở Rex. Hôm đó Rex chiếu phim La valse dans l'ombre(Vũ Khúc trong Bóng Mờ). Lúc ra về Tuấn thấy mắt T hơi ươn ướt nên Tuấn đưa nàng về nhà ngay. Chàng sợ nếu nói gì thêm T sẽ khóc nhiều hơn. Cuộc chiến càng ngày càng xảy ra khốc liệt sau khi Tuấn lên đường nhập ngũ cho tới khi biến cố 75 xảy ra làm Tuấn được giải ngũ ....bất đắc dĩ. Vì mang cấp bực thấp nên Tuấn không phải đi học tập lâu..... Sau đó Tuấn tìm đến nhà T thì mới biết là gia đình nàng đã ra nước ngoài từ lâu rồi.
Từ đó bố mẹ Tuấn tìm đủ mọi cách để đưa Tuấn vượt biên qua Mỹ....... Sau cùng thì Tuấn cũng đến được Mỹ sau một thời gian phải nằm ở trại tị nạn.  Sau đó, chàng cố gắng học hành trả nợ áo cơm bảo lãnh gia đình và các em sang Mỹ và rồi cuối cùng trở thành một thầy dạy toán tại một trường đại học cộng đồng ở Mỹ.
Hôm nay, trước mùa khai trương năm học mới, Tuấn đang ngồi trong văn phòng chuẩn bị bài giảng cho lớp học thì nghe có tiếng gỏ cửa.  Chàng không ngửng đầu lên và chỉ nói :
Come in ,please(Xin mời vào.........)

Một giọng nói ngọt ngào va rất là Bắc Sài Gòn vang lên :
Hello, Xin Chào thầy, em là  N..... Xin đươc hỏi thầy mấy câu........

Tuấn hơi ngạc nhiên vì cô nói với chàng bằng tiếng Việt rất sỏi...... Khoảng chừng 19, 20 tuổi chắc là năm thứ hai đai học.  N hỏi chàng một số câu về chương trình học của lớp toán chàng dạy và số tín chỉ của lớp học và một số info liên quan tới cách học và thi của môn này. Tuấn tận tình hướng dẩn....và nhủ thầm:
"Nếu mình lấy vợ sớm thi con mình chắc cũng lớn như cô này....

Khi đươc trả lời rò ràng N rất là vui vẻ và cám ơn Tuấn. N nở một nụ cười thật tươi với hai chiếc răng khểnh thật duyên dáng ...... Nụ cười và khuôn mặt của N làm Tuấn hơi ngở ngàng .... N giống như là một người đã đi qua cuộc đời của chàng với biết bao là kỷ niệm......

Cho tới một hôm vào tháng 12, Tuấn sửa soạn cho lớp học cuối cùng thi nghe tiếng gỏ cửa. N xuất hiện. N hỏi chàng một số câu về chương trình ôn thi cho kỳ thi cuối khóa(final)... Trước khi N về, Tuấn hỏi thăm một chút về gia đình nàng. N cho biết mẹ nàng sang đây vào năm 75, lập gia đình với bố nàng năm 85 va chỉ có mình cô..... Sau một hồi nói chuyện, N kể cho Tuấn nghe là mẹ rất thích trồng hoa và thích ngắm nhìn hoa trong vườn vào những ngày nắng đẹp rực rở. N cũng nói mẹ hay nói là Nắng Sài Gòn đẹp và lung linh lắm khi vào dịp lễ Giang Sinh mỗi khi kể cho N nghe về cuộc sống Sài Gòn trước năm 1975... Khi nghe N kể, Tuấn dường như biết đó là ai rồi..... Chàng không nói  và hỏi gì thêm mà chỉ chúc N làm bài giỏi và sẽ có một mùa Giáng Sinh vui vẻ với bố mẹ.
Hôm đó trên đường lái xe về nhà, Tuấn thấy lòng buồn rười rượi... Dường như tất cà những kỷ niệm xa xưa lại hiện về trong tri nhớ của chàng .......Đâu đây dường như chàng vẫn nghe tiếng cười của T và câu hỏi của nàng ngày nào:

Anh có thấy nắng Sài Gòn về mùa Noel đẹp lắm không anh?

Tuấn sẽ có câu trả lời cho nàng ......nếu được hỏi bây giờ:

Nắng Sài Gòn về mùa Noel sẽ đẹp hơn nữa.... T ơi nếu có em........

 

Sáng mai thức dậy
Nghe tiếng chim hót
Sương mù dăng kín
Ôm cả núi non
Cầm đàn tôi hát
Khúc hát mỏi mòn
Chiều đến tôi về
Xa lộ đầy xe
Trời như thấp xuống
Nỗi nhớ theo về
Đêm không ngủ iên
Chợt tỉnh giữa đêm
Buồn hiu hắt lạ
Cuộc tình chưa quên
Em nay ở đâu
Ngày đó bên nhau
Còn chăng nỗi nhớ?
Thầm gọi tên nhau
(Nguyễn Mạnh Cường)
(Nỗi Nhớ)


NMC(Nguyễn Mạnh Cường)